Với những nhà quản trị, hay doanh nhân chọn con đường khởi nghiệp (startup), bạn còn phải đối mặt với những nghịch lý trong thế giới quản trị, mà có lẽ chỉ có người trong cuộc mới có thể hiểu.
Có kỹ năng quản trị tốt không có nghĩa sẽ được nhà tuyển dụng đánh giá cao
Ở hầu hết các lớp giảng dạy về quản trị kinh doanh, quản trị luôn là một trong những kỹ năng được người học và giảng viên ưu tiên rèn luyện nhiều nhất. Tuy nhiên, một nghiên cứu mới đây của Jeff Kavanaugh – Giáo sư về quản trị kinh doanh tại Trường Đại học Texas (Hoa Kỳ) lại chỉ ra rằng, nhà tuyển dụng không hứng thú với kỹ năng quản trị của bạn như bạn vẫn nghĩ.
Trong cuộc nghiên cứu mới đây trên quy mô 3.000 sinh viên và nhà tuyển dụng khắp nơi trên nước Mỹ, Jeff Kavanaugh và nhóm nghiên cứu của mình nhận ra sự khác nhau rất lớn trong quan điểm và cách nhìn nhận về kỹ năng quản trị của cả hai nhóm.
Lý do, theo những nhà tuyển dụng ngày nay, lãnh đạo không phải là một kỹ năng để học trong lớp mà là kết quả của việc làm những điều khác một cách xuất sắc.
Cụ thể, nhà tuyển dụng thường cho rằng, nhà quản trị chỉ đơn giản là những người tập trung vào việc xây dựng năng lực của mình – thực sự giỏi và nổi bật ở một lĩnh vực nào đó – sau đó phát triển kỹ năng lãnh đạo thông qua năng lực đó.
Jeff Kavanaugh chỉ ra sự khác biệt trong việc đánh giá kỹ năng quản trị, rằng trong khi những người tập trung vào kỹ năng này thường chấm khả năng lãnh đạo của họ ở mức trung bình là 8,2 (trong thang điểm 10), thì các nhà tuyển dụng chỉ đánh giá nó ở mức 5,7.
“Những nhà tuyển dụng thường tập trung vào 3 kỹ năng là tính chuyên nghiệp, tư duy phản biện và làm việc theo nhóm để đánh giá một ứng viên, dù họ đang tìm một vị trí quản lý cao cấp cho doanh nghiệp mình. Vì thế, tập trung vào kỹ năng quản trị quá sớm có thể sẽ tước đi cơ hội được tuyển dụng của bạn, buộc bạn phải đi theo con đường tự doanh của chính mình, mãi về sau”.
Trong thế giới quản trị, là người tốt đôi khi không mang lại cái kết có hậu
Theo Chris Myers – Giám đốc điều hành của Công ty Tư vấn BodeTree, đồng thời là nhà bình luận chính cho tờ Forbes, nghịch lý lớn nhất mà ông từng phải đón nhận là việc trở thành người tốt.
Chris Myers đã trò chuyện với đồng nghiệp, lãnh đạo doanh nghiệp xung quanh mình, để nhận ra sự thật phũ phàng rằng không có màu trắng hay màu đen trong thế giới quản trị. Tất cả chỉ là màu xám. Không có tốt và xấu, mà chỉ có những lựa chọn đúng hay không, cùng với kết quả mà nó mang lại.
“Khi nói chuyện với những nhà quản trị khác, chúng tôi đều nhận ra mình giống như đang đi trên con đường của một kẻ phản diện. Chúng tôi từng phải cho thôi việc những nhân viên tốt bụng và chăm chỉ, kiện những khách hàng đáng thương nhưng vô tình gây thiệt hại cho công ty, dự trù tất cả những chiêu trò xấu xa nhất mà đối tác có thể lừa mình dù họ là người vô cùng đáng tin cậy trong gia đình… Tất nhiên, tôi không biện hộ cho chính mình về những việc ấy, mà chỉ nhấn mạnh rằng, trong thế giới quản trị, người tốt bụng thường không có được cái kết có hậu”, Chris Myers kết luận.
Người thông minh lại thường đưa ra quyết định sai lầm
Khi một dự án được bàn luận, bạn phải có tất cả thông tin về thị trường, khách hàng, đối tác, đối thủ cạnh tranh… Chỉ cần thiếu một trong những thông tin này, bạn có thể thất bại.
Thứ hai, những người này thường không dành thời gian để diễn giải cho nhóm của mình hiểu mọi việc, dẫn tới việc hoạt động nhóm thiếu hiệu quả, các thành viên còn lại không nắm được thông tin và tình huống, dẫn tới hay nảy sinh mâu thuẫn.
Bài Viết Gốc Được Đăng Tại Đây